Quán cà phê nằm trong một con hẻm an tĩnh, có lẽ là rượu thơm không sợ hẻm sâu đây mà. Vừa bước vào cửa tiệm, Nam Chi đã ngửi ngay được mùi cà phê, cảm giác thèm ăn cũng nhanh chóng trỗi dậy.
Thấy cô đứng bất động, Chu Tự Bắc liền bước tới cạnh cô hỏi: “Đói bụng sao?”
“Đói bụng.” Nam Chi thành thật trả lời.
“Anh Chu, anh đã đến rồi. Ông chủ biết hôm nay anh tới nên đã để trống quán hôm nay rồi ạ.” Người phục vụ chạy vội tới nói.
Nam Chi kinh ngạc đi theo anh đến bên cửa sổ: “Cho nên hôm nay sẽ không có ai hết sao?”
“Tôi không thích bị người khác quấy rầy nên trực tiếp bao trọn.” Chu Tự Bắc cười trả lời: “Quán cà phê này không phải muốn đến là đến, cần phải đặt trước. Tôi quen biết với ông chủ nên mới để trống hôm nay được.”
Nam Chi co giật khóe miệng, chỉ là một cái khăn lông thôi mà, không cần phải như vậy chứ.
Sau khi được người phục vụ giới thiệu, Nam Chi gọi vài món, lăn lộn một hồi cô cũng đói bụng rồi.
Cà phê được bưng ra trước, mùi hương không khác mấy so với những cửa hàng khác, chẳng qua là vị đậm hơn một chút. Nam Chi nhấp một ngụm, là hương vị cô thích.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT