Lúc Chu Vân Hi tròn ba tuổi, Chu Tự Bắc quyết định muốn đưa nó đi nhà trẻ.
Nam Chi nhìn gò má béo tròn của con trai trong lòng mình, có chút không nỡ: “Liệu nó còn nhỏ quá không, sáu tháng cuối năm rồi đi không phải tốt hơn sao.”
Chu Tự Bắc khẽ than vãn, nhìn vật nhỏ “Cản trở” anh và Nam Chi, trong lòng thấy bất mãn hết sức: “Ba tuổi cũng không còn nhỏ nữa rồi, là lứa tuổi phù hợp nhất để đi nhà trẻ.”
Sao cô không biết được khúc mắc trong lòng của anh chứ, cô nhìn sang anh rồi bất lực nói: “Bây giờ Hi Hi còn nhỏ, ngủ cùng chúng ta là bình thường. Huống chi nó chỉ vừa hết cảm cúm mấy ngày trước thôi, anh ghen cái gì chứ.”
“Anh không phải người dễ giận như vậy.” Chu Tự Bắc nhéo nhéo gương mặt béo tròn của Chu Vân Hi: “Nhưng khi ngủ cũng rất ngoan.”
“Anh đừng nhéo, nhéo vậy khiến trẻ con dễ chảy nước miếng đấy.” Cô nhẹ giọng nói: “Bởi vì ban ngày nó khó chịu nên khóc mệt rồi, lúc đó mới có thể ngủ ngon.”
Nói xong, cô lại bổ sung một câu: “Bây giờ chuyện có đi nhà trẻ hay không này, em thấy phải chờ một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play