Lúc cư dân mạng đang ôm ấp hy vọng, khẩn thiết cầu xin hai người hãy kết hôn đi, trong lòng Nam Chi cũng tò mò đến nỗi muốn nổ tung luôn rồi.
Nhưng trong phút chốc, cô phát hiện con đường Chu Tự Bắc đang đi này vô cùng quen thuộc. Đây là đường đi đến Đại học Sư phạm Định Hải, cô đã học ở trường này bốn năm, lần này đi lại thấy rất quen thuộc.
Chiếc xe lái thẳng vào trong trường, bây giờ là thời gian nghỉ hè, sinh viên ở trong trường không còn bao nhiêu. Huống chi ở đây khí trời oi bức, thế nên trong sân trường không có lấy một bóng người.
Bên cạnh hồ bán nguyệt, cành liễu nhẹ nhàng đung đưa, làn gió thổi qua khiến mặt hồ xanh biếc khẽ dao động.
Nam Chi ngây người nhìn Chu Tự Bắc quỳ gối trước mặt mình, trong khoảnh khắc anh mở chiếc hộp đựng nhẫn ra, cô thấy hô hấp của mình suýt bị dừng lại rồi, nhịp tim cô lúc này đang rất mãnh liệt.
“Nhẫn đã chuẩn bị hai năm, cuối cùng anh cũng có thể lấy ra rồi.” Chu Tự Bắc ngước mắt cười nói: “Anh đã từng muốn cầu hôn em vô số lần, thế nhưng anh vẫn gác nó lại.”
Cô lấy lại hơi thở bình ổn của mình, bình tĩnh hỏi: “Tại sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT