Mùng một năm mới, Nam Chi thức dậy giữa một trận ồn ào. Mãi đến khi cửa phòng bị gõ cốc cốc thì cô mới hiểu ra là mình đừng hòng an tĩnh mà vượt qua hôm nay.
Quả nhiên, trước tiên cô bị mấy đứa nhỏ quấn lấy đòi bao lì xì. Sau đó lại một đợt chụp ảnh chung, thậm chí còn phải phối hợp quay video phát vòng bạn bè.
Bởi vì từ đầu tới cuối đều phải duy trì nụ cười “Tư bản chủ nghĩa”, cho nên Nam Chi cảm nhận sâu sắc rằng cái này so với đóng phim còn mệt hơn.
Sau khi đám người ấy rời đi, Nam Chi nằm liệt trên sofa không muốn đứng dậy: “Mẹ, không phải mẹ nói bọn họ sẽ không tới sao?”
“Nói 30 không tới, chứ đâu nói mùng 1 không tới đâu.” Mẹ Nam nghiêm túc trả lời.
“…” Khóe miệng Nam Chi giật giật, chẳng lẽ trốn được 30 nhưng không tránh khỏi mùng 1 trong truyền thuyết hay sao?
Mẹ Nam bưng mâm trái cây ngồi xuống cạnh Nam Chi, sau đó dùng giọng điệu tiếc nuối hỏi: “Con không thể ở nhà thêm mấy ngày nữa sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play