Nghịch Thiên Đoạt Mệnh

Chương 2: Quy tắc trò chơi đoạt mệnh


5 tháng


"Con mẹ nó, mạng treo ngàn cân còn làm phản diện chứ đéo được làm main" Đoàn Minh bức bối gào lên trong không trung phát tiết

{Thay vì anh đứng đây gào lên trách cứ tôi thì làm nhiệm vụ đi, anh mới thấy được hệ thống ta đây hữu dụng thế nào! Chỉ có kẻ vô dụng mới không biết tận dụng những gì mình có!} Kì lạ lần này anh lại thấy tên hệ thống này rất cợt nhã, không hề thô kệch như lần đầu Đoàn Minh gặp tên hệ thống đoạt mệnh này.

"Mày vậy mà đang rủa xéo tao đấy à" Đoàn Minh nhìn lên hư không bực tức nhưng chẳng thể trút giận.

{Cách anh 5km có một đối tượng phù hợp để đoạt mệnh, kí chủ có muốn xem thông tin hay không?} Hệ thống ting lên nhắc nhở

"Được, mở"

Một bảng thông tin điện tử hiện lên trong hư không, bảng này chỉ có hệ thống và kí chủ ký kết với nó mới có thể thấy, người ngoài tuyệt nhiên chẳng nhìn thấy gì cả.

|Tên: Khánh Tuyên Vũ

Giới tính: Nam

Tuổi: 21

Nghề Nghiệp: Thiếu gia tập đoàn KOG

Quê Quán: Thủ đô Bekl OF

Người thân: Ba mẹ mất sớm, hiện sống cùng ông bà nội

Chỉ Số Năng Lực: 46

Chỉ Số Sức Mạnh: 51

Tình trạng: Chưa cướp đoạt

Cảnh Báo: Chỉ số sức mạnh của mục tiêu khá cao, kí chủ cần tự nâng chỉ số sức mạnh của bản thân để cướp đoạt tránh xảy ra việc bị giết ngược!|

"Cái gì?!!" Lời cảnh báo cuối khiến Đoàn Minh sực tỉnh

Đúng rồi, anh vẫn chưa biết thông tin chỉ số của bản thân, mục tiêu tiếp theo chỉ có 51 mà anh còn thua thì phải tệ đến mức nào vậy chứ!!

"Cho tôi xem thông tin của chính mình đi" Đoàn Minh nhìn lên hư không yêu cầu

{Có vài thông tin của kí chủ bị tạm khoá vì chưa đủ cấp bậc để mở.}

|Tên: Vũ Đoàn Minh hay còn được gọi với tên số phận khác Lê Hoài Ninh.

Tuổi: 24

Quê Quán: Olk Nam - YKL OH

Nghề Nghiệp: CEO trẻ tuổi

Người Thân: Không cha không mẹ

Chỉ Số Năng Lực: Khoá

Chỉ Số Sức Mạnh: Khoá|

"Con mẹ nó, đùa tao à, khoá đúng chỉ số tao cần biết thì ban nãy mày nói làm cái mèo gì!!!" Đoàn Minh phát cáu nhìn vào hư không cố chỉ trích tên hệ thống vô dụng

"Tao không hiểu mình đang trông chờ gì vào mày. Nhưng nói tao nghe xem tăng chỉ số sức mạnh như nào?!"

{Là anh không cho tôi nói, đừng dùng ánh mắt bất tài đấy nhìn tôi như thể tôi là kẻ vô dụng!. Chỉ số sức mạnh anh vốn ít hơn cả mục tiêu đoạt mệnh ban đầu, việc anh cướp đoạt được là do may mắn. Với mục tiêu phù hợp, cách 5km đổ lại, 1 trong 2 vì bất cứ nguyên do gì mà chết trước thì được tính là bại trận. Mọi tài nguyên thuộc về người còn sống. Có nghĩa là ngoài anh là người chơi ra, thì đối tượng đoạt mệnh cũng có hệ thống với tài nguyên và phúc lợi khác nhau! Quan trọng mục tiêu cũng sẽ biết sự hiện diện của anh trong 3,5 dặm!

Và những tài nguyên anh cướp đoạt từ mục tiêu không riêng số phận mà còn là các chỉ số mà đối tượng cướp đoạt có. Chỉ số của mục tiêu cướp đoạt trước kia hiện anh vẫn chưa mở khoá, anh có muốn mở khoá để thăng cấp mở tính năng mới hay không?} Âm thanh tên hệ thống phát ra có chút chế giễu anh.

Một màn hình điện tử hiện trước mặt anh, với nội dung câu hỏi hệ thống nói trước đó.

'Đồng ý - Từ Chối'

Đoàn Minh nhấp vào đồng ý mà không nghĩ ngợi hay hỏi tiếp điều gì.

{Chúc mừng kí chủ vừa update lên được cấp bậc mới, cấp bậc lính chiến khu. Chỉ số sức mạnh đã mở khoá, xin mời kí chủ xem qua trước! Kí chủ xin lưu ý cấp bậc càng cao quyền lợi càng nhiều, hãy cố gắng hết mình để sống sót đến cuối cùng nhận phúc lợi vô hạn!!} Lần này âm thanh máy móc thô kệch không chút cảm xúc vang lên

|Chỉ số sức mạnh: 56|

"Vãi đạn, thế quái nào chỉ số ban đầu của mình chỉ có 11?!!!" Đoàn Minh nhìn dãy thông tin hiển thị trên hư không, không khỏi thốt lên than ôi.

"Sao ngay từ đầu mày không nói tao biết là còn vụ cấp bậc nhận quyền lợi này kia?" Anh chán chường nhìn lên trời chất vấn

{Phúc lợi và thông tin sẽ mở khoá đúng thời điểm anh cần. Dù anh có hỏi, một chút cũng sẽ không tìm được, nên là hãy tích cực làm nhiệm vụ thưa kí chủ} Âm thanh máy móc vô cảm vang lên.

{Cảnh báo! Xin chú ý! Xin chú ý! Đối tượng cướp đoạt hiện đang đến rất gần. Kí chủ lưu ý, không được ra tay giết người trực tiếp, đây là thời đại pháp luật cai trị, giết người đồng nghĩa anh tự tìm chết, tôi không thể cứu! Tôi đi đây anh tự lo nhé, tôi đã cảnh báo rồi đấy!} Âm thanh máy móc nhỏ dần rồi vụt mất.

"Con mẹ nó!! Hệ thống chết dẫm, tao có phải kì cựu đâu, tao là người mới đó! Là người mới đó! Mà mày bỏ đi lúc ngàn cân treo sợi tóc thế này à??" Đoàn Minh bất lực gào lên không trung, đáp lại anh chỉ có tiếng xì xào chỉ trỏ của người qua đường.

Xấu hổ anh đưa tay xoa tóc vừa cuối đầu biểu thị xin lỗi đã làm phiền.

Lúc này bỗng một giọng nói trầm nốt có chút cao, thể hiện bao sự ngạo mạn tự cao trong đó.

"Hê, này ông anh" Giọng nói phát ra từ sau lưng Đoàn Minh

Đoàn Minh cảnh giác quay vội quay người lại lùi ra sau nhìn chàng thiếu niên trẻ trước mặt. Tóc nhuộm đỏ vuốt 7/3, ăn mặc phố và nổi loạn vô cùng, ngay chân mài lưỡi liềm trái xỏ một chiếc khuyên, nó phát sáng chói dưới ánh mặt trời.

"Gọi tôi?" Đoàn Minh nhìn Tuyên Vũ nổi loạn ngạo mạn trước mắt

"Ngoài ông anh ra thì tôi còn gọi ai? Biết điều thì giao tài nguyên ra thì tôi cho ông anh một cái chết nhẹ nhàng, còn không thì biết rồi đấy" Gã trai cười giễu cợt

"Muốn đoạt thì phải xem trình độ cậu đến đâu. Nên nhớ đây là thời pháp lý, không phải thời của cậu mà tác oai tác quái" Đoàn Minh cũng chẳng chịu thua kém, buông một lời sắc âm không cao không trầm, nhẹ như tênh nhưng mang sự khiêu khích rất lớn đối với Tuyên Vũ

"Mẹ nó, tôi kính ông anh rượu mời nhưng ông anh đéo muốn thì đừng trách tôi không biết trên dưới" Gã trai phun ngụm nước bọt xuống đường rồi giơ thẳng tay vào mặt Đoàn Minh chỉ điểm

"Rượu kính này của cậu tôi không dám, giữ lại tưới lên mộ phần của cậu đi Tuyên Vũ!" Đoàn Minh điềm nhiên nhìn gã trai trước mắt

Mạnh miệng là thế nhưng trong lòng anh đã lo sốt vó rồi, vừa nói vừa nghĩ điên đầu, Đoàn Minh không muốn chết, chắc chắn rồi.

Dù đời anh có tệ đến thế nào, anh vẫn là một kẻ liều lĩnh thách thức lại với đời, bởi lẽ vì vậy mà anh được chọn khi chỉ là một kẻ bình thường. Một quả trứng đang chọi đá. Nhưng ai làm sao biết đó là quả trứng hay quả trứng đã thành hoá thạch?!

Ông trời chẳng khác gì đang ngồi xem một vở kịch châu chấu đá voi.

Vậy Đoàn Minh cũng muốn cho ông trời xem châu chấu không chỉ đá voi mà còn lật trời là thế nào.

Bỏ qua đạo đức toà án lương tâm của một con người, giữa lợi ích và cái chết, bất kể ai cũng chẳng ngu dại chọn vế sau. Mỗi cá thể khi tham gia ai chẳng tham sống sợ chết, tham lam tài nguyên mà trò chơi tử này mang đến?!

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play