Giang Nghiên chưa từng sợ điều gì.
Cho dù là bị bắt cóc khi còn nhỏ, hay là một mình đấu súng với tên tội phạm bị truy nã trong khi chỉ còn vài viên đạn. Cho dù là khi viên đạn bắn vào cửa sổ xe, suýt chút nữa sượt qua thái dương của anh.
Cho dù là ngay khi vừa tốt nghiệp trường cảnh sát, anh xông pha thâm nhập nằm vùng trong băng đảng tội phạm, anh cũng chưa từng thấy sợ.
Nhưng giờ đây, anh bất lực nhận ra rằng, anh sợ nhìn thấy cô gái nhỏ trước mặt khóc.
Cô cắn chặt bờ môi run rẩy, đôi mắt ướt đẫm nước. Đáng thương hệt như một đứa trẻ bị bỏ rơi, mang trong mình nỗi sợ hãi và bất lực mà cô không thể gánh vác ở độ tuổi này.
Anh khom lưng, đặt tay lên vai cô, nhìn cô và nói: “Đi rửa mặt đánh răng, rồi đi ngủ nhé, được không em?”
Tiếng nghẹn ngào của Cố An biến thành tiếng nức nở khe khẽ, trông càng thêm uất ức. Cô nâng tay nhỏ lau nước mắt, ngoan ngoãn gật đầu, rồi lại đỏ mắt nhìn anh: “Vậy anh ở lại với em một lát được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT