Lâm Thần không quen biết dì Liên, nhưng từ phản ứng của Từ Khôn là có thể thấy được bà chắc chắn là cao thủ Ly Hỏa tông.

Tu vi cảnh giới Thiên Linh có thể trấn áp được mọi thứ!

Kẻ mạnh nhất Đại Thương quốc cũng chỉ mang cảnh giới Thiên Linh.

Nếu hắn thật sự xuất hiện và đánh nhau với dì Liên thì câu chuyện sẽ trở nên khác đi.

Nó có nghĩa là Đại Thương quốc tuyên chiến với Ly Hỏa tông!

Mà cái giá này là cái giá mà Đại Thương quốc khó có thể trả nổi.

Thiếu nữ tản mạn kia liếc Lâm Thần một cái, lạnh nhạt nói: “Không ngờ sau khi ngươi chạy khỏi Vân Thành, lại dám chạy tới Hoàng Thành tham gia cuộc chiến lôi đài, không tệ, có chút can đảm.”

Lâm Thần hơi nhíu mày.

Thiếu nữ xinh đẹp kia là ai vậy? Nghe giọng điệu của nàng, dường như nàng quen biết mình?

Nhưng mình thật sự chưa từng có qua lại với nàng.

“Tiền bối, thằng nhãi này giết thất hoàng tử hoàng tộc ta, nếu không thể bắt hắn thì hoàng tộc ta làm gì còn mặt mũi nữa!”

Lục Chiến không cam lòng cứ như vậy mà tha cho Lâm Thần. Hắn đã từng cực kì đáng sợ, mang đến vô số vinh quang cho Đại Thương quốc.

Đến khi hắn mất thế, ai cũng có thể dẫm lên hắn.

Có điều, mỗi một người đều sợ hắn quật khởi lần nữa.

Bây giờ, hắn lại có được huyễn thú, lại khôi phục tu vi...

Mấu chốt là hắn gia nhập Ly Hỏa tông!

Bọn họ không dám nghĩ tới việc hắn sẽ đạt đến độ cao nào trong tương lai.

Đại Thương quốc không nhận nổi hậu quả khi đắc tội một người như vậy.

Nếu có thể, hôm nay cần thiết phải giết chết hắn, để tránh phiền phức sau này.

“Đại Thương quốc các ngươi có mặt mũi hả?” Dì Liên cười nhạo, gằn từng chữ: “Cần gì phải rối rắm với một thứ không hề tồn tại?”

Lời giễu cợt khiến sắc mặt Lục Chiến trở nên xanh mét.

Không chỉ có hắn ta, mà ngay cả Triệu Vô Ky, lão thái giám và hai gã phó tướng đều siết chặt nắm tay.

Hận! Ly Hỏa tông, tông môn số một Hội Ngũ Quốc!

Nếu để Lâm Thần ở đó dốc sức tu luyện vài năm, với thiên phú của hắn, chắc là có thể đột phá cảnh giới Thiên Linh.

Đến khi ấy, Đại Thương quốc sẽ có thêm một kẻ địch mạnh.

“Đồ khốn kiếp, ta nên chém đầu ngươi ngay ngày xét xử ngươi!”

Triệu Vô Ky run rẩy cả người, đôi con ngươi xen lẫn tơ máu.

Ông ta hận hơn bất cứ ai hết!

Nếu không phải ngày ấy ông ta nhân từ nương tay thả Lâm Thần thì làm gì có nhiều chuyện phiền phức kế tiếp?

Nói cách khác, ai có thể đoán được thằng nhãi kia lại đột nhiên quật khởi lần nữa chứ?

“Cho dù trước đó hắn có thân phận gì, là mèo hay chó cũng được, nếu đã gia nhập Ly Hỏa tông ta thì chính là đệ tử của Ly Hỏa tông. Nếu ai ra tay với hắn thì chính là đối đầu với Ly Hỏa tông ta”

Thiếu nữ tản mạn dường như hờ hững với mọi thứ, đôi mắt đẹp lóe lên áng sáng nhạt: “Đây là lời nói của ta, thái độ của ta, đại biểu cho thái độ của Ly Hỏa tông!”

Lâm Thần giật mình, rốt cuộc thiếu nữ là ai vậy, không phải ai cũng có thể nói ra lời nói kiêu ngạo như vậy.

Tuy rằng vị phu nhân kia có thực lực mạnh mẽ, nhưng nhìn sao cũng thấy là cao thủ bảo vệ thiếu nữ.

Sắc mặt Lục Chiến xanh rồi lại trắng. Bị đối phương chỉ vào mũi mắng, hắn ta lại không dám phản bác một chút nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play