Hai người ngươi một lời ta một lời, bên ngoài trông có vẻ là đang nhắc nhở Từ Khôn, trên thực tế là ngầm trộn lẫn rất nhiều giêu cợt.

Dường như chỉ cần Từ Khôn muốn tiếp tục ra mặt giúp Lâm Thần thì sẽ làm Ly Hỏa tông mất mặt vậy.

Nghe vậy, Từ Khôn chỉ cười nhạt nói: “Có cách nào đâu, hắn đã giết hai người rồi, dù sao ta cũng phải dẫn một thiên tài trở về để giao nhiệm vụ, nếu không tông môn sẽ cho rằng bổn trưởng lão làm không xong việc.”

Hắn ta không quan tâm đến cách nói của hai người họ.

Khi nào đến lượt một tên thái giám và một tên thành chủ của Đại Thương quốc đe dọa Ly Hỏa tông?

Cho dù là quốc chủ tự mình tới đây thì cũng không dám mở lời đe dọa Ly Hỏa tông!

Là tông môn mạnh nhất Hội Ngũ Quốc, Ly Hỏa tông có tự tin và có gan dám nói ra những lời trên.

Nghe vậy, sắc mặt hai người đều thay đổi.

Ý là dù có ra sao thì cũng sẽ không nhường bước đúng không?

“Từ trưởng lão đừng sốt ruột, Đại Thương quốc ta có rất nhiều thiên kiêu tuổi trẻ. Ngươi giao Lâm Thần ra đây, ta sẽ lại tìm một thiên kiêu đưa ngươi, để ngươi dẫn về tông môn giao nhiệm vụ, làm việc tùy theo hoàn cảnh thôi, mong Từ trưởng lão suy nghĩ kỹ lại” Lão thái giám nhếch miệng cười, lấy một túi linh ngọc từ trong ngực ra đưa cho Từ Khôn.

Từ Khôn cầm túi linh ngọc, thử thử trọng lượng, đôi mắt sáng ngời: “Công công rộng rãi quá đi!”

“Tất nhiên rồi, ta luôn rộng rãi khi muốn người làm việc.” Lão thái giám nháy mắt.

Từ Khôn cất túi linh ngọc, rồi bày ra vẻ làm việc nghiêm túc: “Công công nói cũng đúng, ngươi đi tìm một vị thiên kiêu tới đây đi, nếu hắn có thể đánh thăng Lâm Thần thì ta sẽ không nói gì mà giao Lâm Thần cho các ngươi xử lý.”

Nghe vậy, sắc mặt lão thái giám trở nên tái mét.

Hắn ta cạn lời một lúc lâu, rồi mới ngập ngừng nói: “Từ trưởng lão, chẳng lẽ là ngươi đang trêu ghẹo †a?”

Tìm thiên kiêu khác đi đánh thắng Lâm Thần? Nói giỡn hả?

Triệu Long và Tô Thành đã là thiên kiêu có thực lực cao rồi.

Nếu muốn thiên kiêu mạnh hơn nữa thì tất nhiên là cũng có. Nhưng bọn họ đã bị tông môn khác nhận làm đệ tử nội môn từ lâu rồi.

Ai sẽ vì một vé làm đệ tử ngoại môn mà đi tranh phá da đầu?

“Ngươi nói sai rồi. Dù sao bổn trưởng lão cũng là người của Ly Hỏa tông, không thể tùy tiễn dẫn một tên rác rưởi trở về, nếu làm vậy thì chẳng thể nào ăn nói được với tông môn” Từ Khôn vẻ mặt nghiêm túc, phối hợp với giọng nói âm nhu kia của hắn, suýt nữa chọc cho lão thái giám tức hộc máu.

Cầm tiền mà không chịu làm việc?

Lâm Thần chắp tay, cất cao giọng nói: “Cảm ơn tiền bối bênh vực lẽ phải!”

Lần này hắn đến đây để bày ra thiên phú của bản thân, báo thù và làm cho Ly Hỏa tông nhận mình.

Ly Hỏa tông sẽ không vô cớ bỏ qua một vị thiên tài. Huống chỉ chỉ là một vị trí đệ tử ngoại môn mà thôi.

Tông môn không cần trả giá nhiều là có thể nhận thiên tài vào tông môn.

Cớ sao mà không làm chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play