Qua một hồi lâu, ông cụ Thẩm mới chậm rãi mở miệng:
“Cái rương này, cháu không tính mở ra sao?”
Thẩm Phóng cười:
“Mở được thì mở, không mở được thì thôi, cũng chẳng quan trọng. Dù sao cái rương là của Noãn Bảo với Ngốc Bảo, cháu thấy cả hai đứa đều không để tâm lắm.”
Ông cụ Thẩm nhìn Thẩm Phóng lớn lên từ nhỏ, làm sao lại không hiểu tính cách của anh.
Nghe xong lời này, ông cụ Thẩm bật cười:
“Bọn trẻ không để ý, nhưng cháu thì sao? Thật sự không để ý? Thực ra, chuyện này cứ nói với Thẩm Đạc một chút, để nó xử lý cũng được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play