Hứa Thục Hoa cứ mãi bận tâm chuyện xem ảnh chụp. Đến khi vừa đặt chân đến thành phố Y, bà đã nhờ Thẩm Đạc tìm giúp một tiệm rửa ảnh, tốt nhất là nơi có thể in ảnh từ phim chụp.
Thẩm Đạc nghe vậy thì dở khóc dở cười:
“Thím, chuyện ảnh chụp không cần vội, để sau rồi tính. Bây giờ chúng ta đi đến chỗ ở trước, tối nay nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai còn phải lo công chuyện chính đấy!”
Nửa tháng qua, cả đoàn không phải chỉ ngồi trên xe ăn ngủ, chơi bời. Hứa Thục Hoa đã hỏi Thẩm Đạc rất nhiều về chuyện phỉ thúy.
Dù có thể không biết cách nhìn phỉ thúy hay đánh giá nguyên thạch, nhưng quan trọng là bà đã biết được giá trị của phỉ thúy.
Nghĩ đến mục đích chính của chuyến đi và nhớ lại giá trị của phỉ thúy, Hứa Thục Hoa cũng không còn nghĩ nhiều đến chuyện ảnh chụp nữa. So với ảnh, phỉ thúy thực sự quan trọng hơn nhiều.
Xe nhà đưa cả đoàn thẳng đến khách sạn, nơi đã được đặt trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play