Mỗi buổi sáng sau khi đưa Dư Noãn Noãn cùng hai người kia đến trường, Hứa Thục Hoa liền ghé qua Ngọc Thạch Trai một chuyến để giao rau xanh cho Thẩm Tam Béo.
Với mối quan hệ giữa hai nhà, việc Thẩm Tam Béo nấu cơm trưa cho Dư Noãn Noãn và Cố Mặc mà nhận tiền thì có phần khách sáo. Vì thế, việc mỗi ngày đưa rau xanh qua như vậy lại trở nên hợp lý và thuận tiện.
Đối với Thẩm Tam Béo và mấy người Dư Noãn Noãn, mỗi ngày đều ăn rau xanh tươi ngon như vậy đã thành thói quen. Ăn ngon thì thật sự ngon, nhưng cũng không đến mức kinh ngạc hay bất ngờ.
Thế nhưng Thẩm Quang lại khác, đây là lần đầu tiên anh ta ăn những món ngon như vậy. Vừa ăn được một miếng, anh ta lập tức trừng lớn hai mắt, sững sờ kinh ngạc.
Miệng vẫn còn đầy thức ăn, Thẩm Quang quay sang nhìn Thẩm Tam Béo, miệng mấp máy nói gì đó, nhưng vì đang nhai nên không rõ lời. Thẩm Tam Béo nghe không hiểu, bèn khoát tay:
“Đừng nói nữa, ăn cho ngon vào, có chuyện gì thì ăn xong rồi nói.”
Thẩm Quang cũng cảm thấy món ăn ngon như vậy mà không tập trung ăn, lại đi nói chuyện thì đúng là lãng phí. Nghe Thẩm Tam Béo nói vậy, anh ta cũng không nói gì thêm, chỉ cúi đầu tập trung ăn cơm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play