Dư Chấn Dân lên lầu chưa được bao lâu đã dẫn Dư Cương xuống dưới.
Rõ ràng Dư Cương đã rửa mặt rồi, trên mặt vẫn còn vài giọt nước chưa lau khô, nhưng trông vẫn có chút ngái ngủ, ánh mắt mơ màng.
Mãi cho đến khi ngồi xuống bên bàn ăn, ngửi thấy mùi thức ăn thơm lừng, ánh mắt cậu mới dần dần tỉnh táo lại.
Thấy Dư Cương như vậy, Dư Noãn Noãn tò mò hỏi:
“Anh sáu, sao hôm nay anh như vậy thế?”
Trước giờ đâu có thấy Dư Cương ngủ nướng buổi sáng bao giờ!
Bình thường, Dư Cương luôn là người ngủ sớm dậy sớm, thường dậy còn sớm hơn cả cô. Hôm nay rốt cuộc là bị làm sao vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play