Đừng hỏi làm sao cô biết được, đó chính là cảm giác!
Hứa Thục Hoa cũng chỉ tiện miệng hỏi thôi, nghe Dư Noãn Noãn trả lời xong thì cũng không nghĩ ngợi nhiều.
Bà nhìn đồng hồ, lúc này cũng đã hơn 8 giờ sáng.
Nếu sinh nhanh, có lẽ sẽ vào buổi trưa, còn nếu chậm, có khi phải đến chiều hoặc tối.
Lúc này Thẩm Phóng chắc chắn đang bận rộn, Hứa Thục Hoa phân vân không biết nên đưa Dư Noãn Noãn và Cố Mặc về nhà hay để cả hai ở lại chờ. Chủ yếu là bà lo nếu lát nữa Tương Nhiêu kêu lên, sẽ làm bọn trẻ sợ.
Còn đang suy nghĩ thì đã thấy Thẩm Phóng quay lại.
Anh cau mày, mái tóc vốn luôn gọn gàng nay lại có chút rối bời. Vừa vào nhà, anh liền ngồi phịch xuống ghế, tháo kính ra, dùng tay xoa xoa mắt, trông cực kỳ mệt mỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT