“Ôi, Noãn Bảo của ba! Mấy ngày không gặp, có nhớ ba không?”
Nghe giọng nói quen thuộc, Dư Noãn Noãn mới hoàn hồn từ cơn ngơ ngác, đôi tay nhỏ trực tiếp ôm lấy cổ Dư Hải.
“Nhớ!”
“Ngoan quá! Ba cũng nhớ Noãn Bảo!”
Dư Hải vừa nói vừa bế Dư Noãn Noãn đi vào phòng khách.
Dư Noãn Noãn giơ một tay lên, sờ đầu của ba mình. Cảm giác có chút gai tay.
Tóc của Dư Hải thật tốt, vừa đen vừa bóng, nhưng chất tóc lại cứng và chắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT