Trên mặt Dư Hải lập tức nở một nụ cười rạng rỡ:
“Mẹ! Noãn Bảo đâu rồi? Sao không đi cùng mẹ?”
Giọng nói của Dư Hải không cao không thấp, nhưng vẫn bị Hứa Thục Hoa vỗ nhẹ lên vai một cái:
“Giọng to thế? Gọi cái gì mà gọi? Noãn Bảo đang ngủ đấy!”
"À à!" Dư Hải vội vàng gật đầu, giọng cũng hạ xuống:
“Vậy mẹ cũng nhanh đi ngủ đi! Ngủ trưa một lát, buổi chiều mới có tinh thần.”
Nghe lời này, Hứa Thục Hoa không cần hỏi cũng biết Dư Hải lên đây là để ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT