“Mấy người nói nó không phải quái vật đúng không? Vậy nói cho tôi biết, tại sao đồ trong giỏ này lại biến thành đá?”
Hứa Thục Hoa chế nhạo:
“Cái đó thì không cần phải nói, chắc là cậu không biết nó đã đi đâu, cố gắng lắm mới lấy lại được một giỏ đá, sau đó đổ hết chuyện này cho Ngốc Bảo. Cố Kiến Đông, cậu cũng sắp hai mươi rồi, bạn nên tỏ ra có liêm sỉ một chút đi, cho dù tính cậu luôn thích bắt nạt kẻ yếu, thì bắt nạt một đứa trẻ một tuổi nói cũng chưa nói rõ ràng có phải là quá đáng không?”
“Tôi khi nào khi nào ức hiếp kẻ yếu? Tôi không có bắt nạt nó, vốn dĩ dôf vật bên trong vẫn bình thường, sau khi nó đụng vào giỏ, bên trong đều biến thành đá!”
“Vậy để tôi hỏi cậu, giỏ đá này nặng bao nhiêu? Đồ nguyên bản nặng bao nhiêu? Nếu đúng là Ngốc Bảo chạm vào khiến chúng biến thành đá, thì đá nặng như vậy, sao cậu lại không cảm nhận được? Nếu cậu cảm nhận được, tại sao lúc đó cậu không nói ra? Nếu không cảm nhận được, tức là sau khi cậu lấy đi sự việc mới trở nên như thế này. Chuyện này có liên quan gì đến Ngốc Bảo? Cũng đừng nói Ngốc Bảo  theo cậu đến nhà họ Lý. Ngốc Bảo đã ngồi đây cả buổi sáng rồi!”
“TÔI!”
Cố Kiến Đông mở miệng, lại không biết nên nói cái gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play