Buổi chiều tan học, Dư Noãn Noãn nghe được tin Thẩm Phóng trở về từ miệng Hứa Thục Hoa.
Lần trước, Thẩm Phóng đến rồi đi ngay trong buổi trưa hôm đó. Sau này, Hứa Thục Hoa cũng chỉ nghe Dư Hải nhắc đến, chứ chưa từng tận mắt thấy Thẩm Phóng.
Khi ấy, Dư Hải khen ngợi Thẩm Phóng không tiếc lời, tâng bốc đến tận mây xanh. Hứa Thục Hoa còn cho rằng anh chỉ đang nói quá.
Bây giờ tận mắt nhìn thấy rồi, Hứa Thục Hoa mới nhận ra, lời Dư Hải nói vẫn còn quá khiêm tốn.
Không những không sợ Thẩm Phóng, Hứa Thục Hoa còn có ấn tượng rất tốt về anh.
“Noãn Bảo à, cháu có cảm thấy chú Thẩm Phóng của cháu rất tuyệt không? Theo bà thấy, đàn ông nên là như vậy! Nhìn xem khí thế kia, nhìn xem tốc độ làm việc của người ta đi! Cha cháu thật sự nên học hỏi nhiều vào.”
Dư Hải tuy thông minh, nhưng lại cả ngày cợt nhả, không nghiêm túc, tốc độ làm việc cũng chẳng thể so với Thẩm Phóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play