Dư Hải run lên một cái, nhưng không chậm trễ thời gian. Anh vội vàng đặt chiếc sọt xuống đất, rồi ngồi xổm xuống, nhặt một nắm vỏ sò và thả vào sọt.
Vỏ sò dọc theo bờ sông không biết từ đâu trôi dạt đến theo dòng nước, ngày qua ngày tích tụ lại càng lúc càng nhiều.
Tuy nhiên, những vỏ sò này đều rất nhỏ, hầu hết có màu trắng. Chúng chỉ hấp dẫn những đứa trẻ còn nhỏ, còn những đứa lớn hơn một chút thì chẳng buồn để ý.
Nếu không phải lần này Dư Noãn Noãn dùng vỏ sò để làm chuông gió, thì mấy anh lớn như Dư Vĩ chắc chắn sẽ không thèm quan tâm đến chúng.
Dư Hải nắm từng vốc vỏ sò bỏ vào sọt, âm thanh xào xạc vang lên khiến anh không nhịn được mà bật cười.
Noãn Bảo mà nhìn thấy nhiều vỏ sò thế này, chắc chắn sẽ vui đến phát cuồng!
Cái sọt lớn như vậy, muốn nhét đầy một nửa bằng vỏ sò thì không thực tế, nhưng Dư Hải cũng đã nhặt được không ít. Đáy sọt đã bị vỏ sò phủ kín.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play