Trong sân Dư gia, sau khi Cố Mặc đi theo Tần Nguyệt Lan rời đi, sáu anh em nhà họ Dư liền đồng loạt đến trước mặt Dư Noãn Noãn.
“Noãn Bảo, tại sao chỉ có Ngốc Bảo có chuông gió mà bọn anh lại không có?”
Lời này là do Dư Cương hỏi. Cậu cùng Dư Noãn Noãn và Cố Mặc rõ ràng là trở về cùng nhau, tận mắt nhìn thấy Dư Noãn Noãn đi mua lục lạc.
Kết quả là những chiếc lục lạc mua về lại được dùng để làm chuông gió cho Cố Mặc, trong khi cậu thì không có lấy một cái!
Đương nhiên, cậu không phải vì một hai cái lục lạc mà tính toán chi li, cũng không phải vì một chiếc chuông gió.
Cậu chỉ cảm thấy khó hiểu—em gái ruột thịt của mình, tại sao khi làm được một thứ thú vị như vậy lại không nghĩ đến các anh trong nhà trước tiên?
Dư Noãn Noãn nhìn Dư Cương, lại nhìn sang năm anh trai còn lại. Khuôn mặt trắng trẻo, mũm mĩm mà tinh xảo của cô liền nở một nụ cười rạng rỡ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play