Sau khi thử một hồi, mấy bộ đồ mặc trên người Dư Noãn Noãn đều đẹp hết. Hứa Thục Hoa dứt khoát giải quyết, mua cả ba bộ.
Sau khi xác định đã mua đủ quần áo cho Dư Noãn Noãn, lúc này Hứa Thục Hoa mới nhớ ra phải đi xem tình hình của mấy anh em Dư Vĩ.
Vừa ngẩng đầu lên, bà liền thấy sáu anh em Dư Vĩ đang đứng phía trước, cách đó không xa.
Cả sáu đứa trẻ đều mặc quần áo mới tinh, kiểu dáng và màu sắc khác nhau, nhưng bộ nào cũng đẹp.
Anh em Dư Vĩ vốn có diện mạo không tệ, trước đây thường chạy nhảy chơi đùa khắp thôn, bị phơi nắng nên da ngăm đen, khiến người ta không nhận ra nét đẹp của chúng.
Mấy tháng gần đây, bọn trẻ chủ yếu ở trường học và lớp phụ đạo, thỉnh thoảng mới có lúc nghỉ, thời gian ra ngoài chơi giảm đi rõ rệt. Nhờ vậy, da dẻ chúng cũng trắng trẻo lên trông thấy.
Người ta vẫn nói: “Một nước da trắng có thể che đi trăm nét xấu.” Câu này quả thật không phải không có căn cứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT