Kiếp trước, khi còn nhỏ, Dư Noãn Noãn cũng đã từng ngồi trên loại sofa này, vì vậy ký ức về nó đặc biệt khắc sâu trong tâm trí cô.
Hiện tại, mặc dù Dư gia có tiền, nhưng vì vẫn là dân quê, nhà cô không có nhu cầu mua sofa, nên Dư gia hiện tại không sở hữu một chiếc sofa nào.
Khi đến nhà Mạnh Hạo, cô nhìn thấy chiếc sofa này, cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Thấy Dư Noãn Noãn đứng bên cạnh sofa, chăm chú nhìn, Hứa Thục Hoa tưởng rằng Dư Noãn Noãn chưa từng gặp qua loại sofa này, có chút lạ lẫm và sợ hãi, nên kéo tay cô, “Noãn Bảo, cháu nhìn cái gì vậy? Noãn Bảo thích cái sofa này à? Nếu thích thì bà sẽ mua cho cháu một cái, đặt trong phòng của cháu nhé!”
Hứa Thục Hoa nghĩ rằng, phòng của Dư Noãn Noãn vốn đã rất trống trải, nếu mua một chiếc sofa để vào cũng khá ổn.
Chiếc sofa này nhìn chắc chắn, ngồi lên sẽ rất thoải mái.
Dư Noãn Noãn nghe vậy, lắc đầu ngay lập tức, “Không cần đâu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT