Năm nay lượng mưa ít, người nhà họ Dư đông đúc như vậy mà còn cảm thấy gánh nước mệt không chịu nổi. Nghĩ đến nhà Cố Kiến Quốc và Tần Nguyệt Lan chỉ có hai người, không biết họ còn khổ sở đến mức nào!
Dư Hải đáp một tiếng rồi nhanh chóng ra ngoài. Không lâu sau, anh dẫn theo Cố Kiến Quốc quay trở lại.
Bên này, đội đào giếng đã bắt đầu làm việc. Cũng may trước đó đã lắp điện để chiếu sáng, nếu không chắc chắn sẽ rất lúng túng.
Cố Kiến Quốc đứng nhìn chăm chú một lúc, rồi đi tới bên cạnh Hứa Thục Hoa, nói:
“Mấy ngày nay gánh nước thật sự mệt không chịu nổi. Cháu cũng đang lo không biết phải làm thế nào, không ngờ thím đã nghĩ ra cách! Có máy bơm nước và ống dẫn, sau này tưới tiêu sẽ tiện lợi hơn nhiều!”
Hứa Thục Hoa mỉm cười, “Ai nói không phải đâu! Nhưng mà, ý tưởng này không phải của thím, mà là của Noãn Bảo nghĩ ra đấy!”
“Noãn Bảo nghĩ ra?” Cố Kiến Quốc nhìn Hứa Thục Hoa với vẻ mặt đầy kinh ngạc, không dám tin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT