Sáng hôm sau, Dư Noãn Noãn vừa kéo rèm cửa lên, chưa kịp làm gì thì Hứa Thục Hoa đã đẩy cửa bước vào.
“Bà, tuyết còn rơi không?” Dư Noãn Noãn nhìn Hứa Thục Hoa với ánh mắt mong đợi.
Nếu tuyết còn rơi, Hứa Thục Hoa chắc chắn sẽ không cho bọn họ ra ngoài chơi người tuyết.
Hứa Thục Hoa vừa nghe đã biết Dư Noãn Noãn đang nghĩ gì, liền cười xoa xoa mũi Dư Noãn Noãn, vừa giúp cô mặc quần áo, vừa nói: “Biết cháu nhớ người tuyết lắm rồi! Tuyết đã ngừng rơi rồi, Ngốc Bảo cũng còn chưa đến. Ăn sáng trước, ăn xong chúng ta lại nói chuyện làm người tuyết nhé!”
“Được!” Dư Noãn Noãn vui vẻ đáp.
Hứa Thục Hoa giúp Dư Noãn Noãn mặc xong, rồi nắm tay cô đi ra ngoài.
Mới bước ra khỏi cửa, ngay lập tức một cơn gió lạnh ùa tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT