Nói tới nói lui, ăn thì vẫn ăn.
Cho dù mọi người Dư gia đều cảm thấy thịt hôm nay không đủ thơm, bồn đựng thức ăn vẫn không còn một mảnh.
Ở Dư gia đang ăn cơm tối vui vẻ hòa thuận, bà Vương dẫn theo con trai Vương Trường Thắng đi vào núi.
Trời đã tốt mịt, hai người chỉ có thể dựa vào ánh trăng mà nhìn đường.
Vương Trường Thắng một bên tìm một bên lẩm bẩm:
“Mẹ, tối rồi, mẹ một hai đòi đi tìm quả lồng đèn làm gì? Kia không phải đồ trẻ con mới ăn sao?”
Động tác trên tay bà Vương không dừng lại, đôi mắt như đèn phóng xạ chiếu bốn phía, trong miệng còn không quên trả lời lại Vương Trường Thắng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play