Hứa Thục Hoa nghe vậy liền trừng mắt liếc Dư Hải một cái:
“Thịt cái gì mà thịt! Mày cho rằng Noãn Bảo cũng tham ăn giống mày à, chạy nhanh vào trong nhà đi, đứng lì ở cổng lớn làm cái gì.”
Bị Hứa Thục Hoa quát lớn, Dư Hải cười gãi gãi đầu.
Nhưng anh vẫn cảm thấy, Dư Noãn Noãn vừa kêu một tiếng, như là đang nói từ “thịt”.
Dư Noãn Noãn nhìn bóng dáng Dư Hải, trợn tròn mắt. 
Cô vừa rồi đương nhiên không phải nói “thịt“, mà là “đánh”.
Cô trước kia sao không phát hiện ra Dư Hải thiếu đánh như vậy nhỉ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play