Lý Xuân Hương lúc này đã đau đến mức mặt mày tái nhợt, chỉ còn biết rên rỉ khe khẽ và âm thầm rơi nước mắt. Cô ta không còn sức để lớn tiếng khóc than như lúc đầu.
Nhìn thấy Cố Kiến Đông vẫn trở về bằng hai chân mà không mang theo xe, mẹ Lý giận dữ quát lớn:
“Cố Kiến Đông, rốt cuộc con làm cái gì vậy? Mẹ bảo con đi mượn xe, sao lại về tay không thế này?”
Cố Kiến Đông gãi đầu vẻ lúng túng, nói:
“Trưởng thôn cùng vợ và con ông ấy sáng sớm đã lên huyện thành chơi rồi. Xe cũng không có ở nhà.”
Nghe vậy, mẹ Lý sững người, rồi thốt lên:
“Sao lại trùng hợp đến thế chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play