Dường như Dư Giang đã nghe thấy lời khẩn cầu thầm lặng của Dư Hải. Suốt khoảng thời gian sau đó, anh không đặt thêm câu hỏi nào.
Cả ngày hôm đó, ngoài khoảng một giờ nghỉ trưa để dùng bữa, thời gian còn lại mọi người đều tập trung vào việc trồng cây.
Sau bữa trưa, khi mọi người quay lại vùng núi, Dư Noãn Noãn cũng theo cùng. Cô đi dọc từng hàng cây, chạm tay vào từng cây ăn quả vừa được trồng, miệng thì thầm như đang trò chuyện với chúng: “Các em phải lớn thật tốt, kết thật nhiều quả nhé!”
Ngoại trừ Hứa Thục Hoa, Trần Xảo Cầm, Dư Chấn Dân và Dư Hải, những người khác đều nghĩ Dư Noãn Noãn chỉ đang chơi đùa, nên chẳng ai để ý hay ngăn cản cô.
Mãi đến khi trời tối đen, toàn bộ số cây ăn quả mới được trồng xong.
Nhìn những hàng cây trải dài trên triền núi, cả nhà Dư gia ai nấy đều nở nụ cười. Dù rằng những cây ăn quả này chỉ mới chớm mầm, nhưng khung cảnh xanh tươi ấy cũng đủ khiến mọi người cảm thấy hân hoan, như thể đã nhìn thấy trước hình ảnh những cây trĩu quả trong tương lai.
Hoàn thành xong việc trồng cây ăn quả, mọi người được nghỉ ngơi một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play