“Noãn Bảo, sao vậy? Cao hứng đến choáng váng à?” Dư Hải bước đến trước mặt Dư Noãn Noãn, cười hỏi.
Dư Noãn Noãn hơi khó hiểu nhìn Dư Hải, hỏi: “Sao lại nhiều như vậy?”
Cô chỉ có hai người cậu, nếu tính cậu mợ, bà ngoại, ông ngoại, mỗi người cho một cái bao lì xì, nhiều lắm cũng chỉ có sáu cái. Vậy những bao lì xì còn lại là từ đâu ra?
Trần Xảo Cầm cười giải thích: “Ngoài cậu mợ, bà ngoại, và ông ngoại, những cái còn lại là của anh họ, chị họ tặng. Vì hôm nay con không qua đó, họ nhờ mẹ và ba con mang bao lì xì về cho con.”
Dư Noãn Noãn không phải lần đầu nhận bao lì xì. Từ năm trước đến năm nay, mỗi người lớn trong nhà đều tặng bao lì xì cho cô.
Dư Noãn Noãn có một chiếc rương tre nhỏ do Dư Chấn Dân làm cho cô. Loại rương này có nắp đậy, không lớn lắm, vừa đủ để cô cất tiền mừng tuổi của mình.
Tiền mừng tuổi mà người lớn tặng chỉ mang ý nghĩa cầu chúc tốt đẹp, vì vậy số tiền không nhiều, mỗi người chỉ tặng một hào. Không chỉ riêng Dư Noãn Noãn, mọi đứa trẻ trong nhà đều nhận được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play