Còn chuyện đọc sách…
Thật không phải Hứa Thục Hoa khinh thường người khác, mà thật sự là tiếng khóc nháo của Vương Đại Bảo vừa rồi quá lớn, đến mức bà đang ở trong sân nhà mình cũng nghe thấy rõ mồn một.
Với bộ dạng như vậy, mà cũng đòi đọc sách sao?
Hứa Thục Hoa vừa liếc nhìn Vương Đại Bảo một cái, còn chưa kịp nói gì thì đã thấy thằng bé bất thình lình gào lên một tiếng khóc chói tai.
Tiếng khóc này đến quá đột ngột, làm Hứa Thục Hoa giật cả mình.
Theo bản năng, bà quay sang nhìn Dư Noãn Noãn và mấy đứa trẻ khác, chỉ thấy bọn nhỏ đều tròn mắt nhìn Vương Đại Bảo với vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi. Tuy sững sờ, nhưng chúng cũng không bị dọa đến mức hoảng loạn, Hứa Thục Hoa lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Vương Đại Bảo khóc như xé trời xé đất, nhưng vẫn không quên ngắt quãng thút thít nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play