Nghe Cố Mặc nói, động tác của Tần Nguyệt Lan dừng lại một chút, nhưng rất nhanh liền khôi phục như bình thường. Cô kiên định đáp:
“Đúng vậy! Ba ba con đi giúp chúng ta báo thù rồi. Rất nhanh thôi sẽ trở về, sau này không ai dám khi dễ chúng ta nữa!”
Nghe giọng nói đầy chắc chắn của Tần Nguyệt Lan, Dư Noãn Noãn và Cố Mặc nhìn nhau rồi cùng bật cười. Nếu mọi chuyện thực sự như cô nói, thì đương nhiên là quá tốt.
Dư Noãn Noãn và Cố Mặc cũng muốn đi xem tình hình, nhưng Tần Nguyệt Lan không cho phép, mà với đôi chân ngắn nhỏ của hai đứa trẻ, phản kháng chẳng có tác dụng. Cuối cùng, cả hai đành ngoan ngoãn ngồi trong sân ăn táo, chờ Cố Kiến Quốc trở về.
May mà không phải chờ lâu. Quả táo trên tay hai đứa trẻ vừa ăn xong thì đã thấy Cố Kiến Quốc xuất hiện, khuôn mặt đầy vẻ nghiêm nghị.
Nhìn thấy vẻ cau có của anh, Dư Noãn Noãn đoán ngay rằng chuyến đi này hẳn không suôn sẻ. Nhưng khi anh bước vào sân, nhìn thấy Tần Nguyệt Lan và hai đứa trẻ, vẻ mặt anh dịu lại, nụ cười thoáng hiện trên môi.
“Không sao cả. Sau này bọn họ sẽ không dám đến quấy rầy nữa!” Cố Kiến Quốc nói, giọng chắc nịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play