Ăn no xong, Dư Hải bế Dư Noãn Noãn lên: “Noãn Bảo, đi, ba dẫn con dạo cửa hàng bách hóa. Con thích gì ba mua cho!”
Nghe được những lời này của Dư Hải, Dư Noãn Noãn không nhịn được cười khanh khách.
Không phải thấy buồn cười, mà thấy rất vui vẻ.
Ai mà không muốn có người ba như vậy chứ!
Bốn người đi vào cửa hàng bách hóa, ngoài cửa hàng bách hóa có người trông xe, không sợ mất xe.
Cách một năm vào lại cửa hàng bách hóa, điều đầu tiên Dư Noãn Noãn nghĩ đến là người bán hàng khinh thường khách kia.
Nhưng bây giờ cô đã lớn, răng cũng dài hơn nhiều, không cần bánh quy nghiền răng nữa, tất nhiên sẽ không tới quầy hàng bên đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play