Trên ngón tay trắng nộn của Cố Mặc có mấy hạt dâu tây màu đen, thoạt nhìn trông rất đáng yêu.
“Này không phải còn vài quả dâu tây sao, đủ cho con ăn mà!”
Trần Xảo Cầm khuyên nhủ Cố Mặc:
“Mọc nhiều quá sẽ bị hư hết!”
Cố Mặc lắc lắc cái đầu nhỏ:
“Giữ lại hạt giống, lúc nào muốn ăn thì ăn.”
Trần Xảo Cầm: “.....”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT