Cố Kiến Quốc kì quái nhìn Cố Mặc: “Ngốc bảo, sao tự nhiên con lại muốn nuôi chó?”
Nuôi chó rất phí lương thực, số nhà nuôi chó ở thôn Tam Lí Kiều cũng không nhiều.
Rốt cuộc để người trong nhà ăn no đã không tồi rồi, chỗ nào còn thừa lương thực cho chó ăn.
Chỉ có gia đình nào có điều kiện tốt một chút mới nuôi chó.
Cố Kiến Quốc cho rằng điều kiện trong nhà mình không thực sự tốt, nhưng Cố Mặc rất ít khi đưa ra yêu cầu, hiện tại đưa ra, chẳng phải việc gì quá lớn lao, không phải không thể đồng ý.
Nhưng Cố Kiến Quốc vẫn rất tò mò, tại sao tự nhiên Cố Mặc lại muốn nuôi chó chứ!
Cố Mặc cũng không có gì ngại ngùng, nghe Cố Kiến Quốc hỏi, nói ra nguyên nhân: “Noãn Bảo có, con cũng muốn có!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play