Dư Soái và Dư Cương không muốn đi, Hứa Thục Hoa cũng không bắt ép, dặn dò hai người ở trong nhà chơi, không phải người trong nhà về thì không được mở cửa, dặn xong dẫn Dư Noãn Noãn đi.
Một chuyến về nhà này, khiến chậm trễ một chút thời gian.
Dường như bọn họ vừa đến cổng trường, tiếng chuông tan học liền reo lên.
Trải qua buổi sáng, Dư Noãn Noãn nghe thấy tiếng chuông, cũng không phản ứng lớn như sáng nữa, chỉ nhìn chằm chằm cổng lớn, chờ bốn anh em Dư Vĩ chạy ra.
Trong phút chốc, đã thấy Dư Vĩ dẫn đầu chạy ra.
Nhìn thấy Dư Vĩ là người đầu tiên chạy ra, lông mày Hứa Thục Hoa nhếch lên: “Vĩ Tử, vì sao cháu lại ra đầu tiên?”
Lúc Dư Vĩ nhìn thấy Dư Noãn Noãn, đôi mắt sáng lên, nghe được câu hỏi của Hứa Thục Hoa, không cần suy nghĩ trả lời: “Cháu muốn là người đầu tiên nhìn thấy Noãn Bảo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play