Dư Noãn Noãn trơ mắt nhìn Cố Mặc vươn bàn tay ra, bàn tay nho nhỏ, trắng trắng nộn nộn, lúc này giống như hóa thành mấy chứ: Ác ma!
Dư Noãn Noãn định khóc lớn lên, như vậy khẳng định Trần Xảo Cầm có thể nghe thấy, cũng không biết Trần Xảo Cầm đang làm gì, vì sao không có ở nơi này.
Đang nghĩ ngợi, Dư Noãn Noãn liền cảm thấy có người nhẹ nhàng bẻ bàn tay cô ra.
Cô nghiêng đầu nhìn lại, liền thấy Cố Mặc đã bẻ bàn tay nhỏ của cô ra, thả trong lòng bàn tay của cô một cái hạt giống.
Dư Noãn Noãn: “.....”
Làm thế nào mà cả người lớn và trẻ con đều thích làm như vậy?
Thật đúng là coi cô thành cái khay nuôi cấy à?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT