Nhìn thấy Tần Nguyệt Lan sắp rơi nước mắt, Cố Mặc kiễng chân lên, đưa đôi tay nhỏ bé chạm vào mặt Tần Nguyệt Lan.
Anh dùng bàn tay nhỏ nhắn mập mạp lau khóe mắt cho Tần Nguyệt Lan, giọng nói mềm mại:
“Mẹ, mẹ đừng khóc, mẹ khóc Ngốc Bảo đau lòng.”
Tần Nguyệt Lan ban đầu còn thể nhịn được, nghe được lời này, bỗng bật cười thành tiếng, đồng thời nước mắt cũng theo gương mặt chảy xuống dưới.
Ngốc Bảo của cô, sao lại tri kỉ, hiểu chuyện như vậy chứ!
Gu Mo mở đôi tay ra, ôm lấy cổ Tần Nguyệt Lan.
Bởi vì cánh tay không đủ dài, chỉ có thể nhẹ nhàng vỗ vào gáy Tần Nguyệt Lan:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT