Nếu người khác nói câu này, Dư Noãn Noãn chắc chắn sẽ nghĩ là họ tự luyến.
Nhưng vì người nói là Cố Mặc, Dư Noãn Noãn nghiêm túc gật đầu, “Vậy không nói nữa, chờ sau này có lúc thể hiện ra, tự nhiên em sẽ biết.”
Cố Mặc cảm thấy lời của Dư Noãn Noãn rất có lý, liền gật đầu đồng ý.
Hai người vừa nói chuyện vừa đi đến cổng lớn.
Khi đến nơi, cả hai dừng lại. Cố Mặc quay người, xoa đầu Dư Noãn Noãn, “Được rồi, về đi!”
Dư Noãn Noãn không nhúc nhích, “Anh không đi, em không đóng cửa được. Vậy làm sao mà về được?”
Cố Mặc: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT