Dư Cương nghe vậy nghiêm mặt, làm ra vẻ trịnh trọng nhìn Mạnh Hạo:
“Về sau không được nhìn thấy? Thật sao? Vậy thì... thật đúng là quá tốt rồi!”
Mạnh Hạo: “…”
Bọn họ quen nhau từ nhỏ, kiểu nói đùa như vậy đã thành thói quen.
Sau một trận cười đùa ầm ĩ, lúc này Mạnh Hạo mới nghiêm túc quay sang nhìn Dư Cương, hỏi rõ rốt cuộc giữa cậu và Trần Dư đã xảy ra chuyện gì.
Dư Cương chẳng giấu giếm, kể lại đầu đuôi ngọn ngành mọi chuyện.
Nghe xong, Mạnh Hạo cảm thán không thôi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT