Dư Noãn Noãn đang nghĩ ngợi thì nghe thấy Dư Hải cười nói: “Ba đã nói trước với Ngốc Bảo, khi các con sắp về đến nhà thì bảo ba, ba sẽ ra mở cửa cho các con.”
Nghe vậy, Dư Noãn Noãn bừng tỉnh, gật đầu: “À, hóa ra là vậy.”
Nhưng rất nhanh, Dư Noãn Noãn lại chợt nhận ra một vấn đề khác: “Ba, sao ba lại nói chuyện này với Ngốc Bảo mà không phải với con?”
Dư Hải buồn cười nhìn Dư Noãn Noãn, nói: “Có gì mà phải tranh giành? Ba nói với Ngốc Bảo vì không muốn làm con phải lo lắng. Con chỉ cần đi theo, đi về, ăn uống vui vẻ là được rồi, không cần phải bận tâm đến những chuyện khác.”
Nghe vậy, Dư Noãn Noãn cảm thấy trong lòng ấm áp.
Cô đã lớn như vậy, nhưng Dư Hải vẫn luôn đối xử với cô như một cô bé ba tuổi được nuông chiều.
Mặc dù vậy, cảm giác ấy thật sự rất tuyệt vời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT