Nghe Trần Dư hỏi như vậy, Dư Cương lại nở nụ cười.
“Cậu hỏi là tốt rồi, tôi còn sợ cậu không hỏi đấy!”
Dư Cương vừa dứt lời, liền nhận được ánh mắt tràn đầy nghi hoặc từ Trần Dư.
Thấy vậy, cậu không vòng vo, mà thẳng thắn tiếp tục nói:
“Hôm nay, trước khi Noãn Bảo nói với tôi chuyện cậu sắp đi xem mắt, tôi thật sự chưa từng suy nghĩ rõ ràng cảm xúc trong lòng mình.”
“Nhưng sau khi nghe được tin tức ấy, tôi mới hoàn toàn xác định được suy nghĩ của bản thân.”
“Trước kia, chúng ta đều quá ngây thơ, chưa từng nghĩ đến phương diện này, vì vậy trong lòng tôi không quá vội vàng. Lúc đó tôi nghĩ rằng, thời gian còn dài, rồi sẽ từ từ hiểu rõ lòng mình. Đến khi ấy, mọi chuyện tự nhiên sẽ thuận theo dòng nước mà thành.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play