Dư Cương lại cười, nói:
“Chuyện này có gì mà gọi là làm phiền? Chỉ vào ngồi chơi thôi mà. Nhà chúng tôi rộng, các cậu cứ tự nhiên.”
Mọi người: “…”
Không hiểu sao, mọi người lại cảm thấy trên người Dư Cương phảng phất có một loại cảm giác... kiêu ngạo?
Nhưng nghĩ lại, bình thường Dư Cương đâu phải người như vậy, thế là liền gạt bỏ suy nghĩ đó.
Ngô Mạn Mạn nhìn Dư Cương, rồi lại quay sang nhìn Mạnh Hạo, hỏi:
“Dư Noãn Noãn đâu? Mọi người đều là bạn học, cậu ta bày vẽ cái gì mà còn chưa chịu ra mặt?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play