Lưu Hiểu Viện nhìn Hứa Thục Hoa, lại liếc sang Dư Chấn Dân, sau đó cười nói với Dư Noãn Noãn:
“Đây là ông bà nội của cậu à? Thân thể trông thật khỏe mạnh! Hay là... để hai ông bà ngồi chỗ bọn tôi nhé?”
Lúc này, Lưu Hiểu Viện và Ngô Mạn Mạn đang ngồi cùng nhau, chỉ có mình Lưu Hiểu Viện đứng dậy, còn Ngô Mạn Mạn thì vẫn ngồi yên, không hề nhúc nhích.
Vị trí mà Lưu Hiểu Viện nhường ra chỉ đủ cho một người ngồi mà thôi.
Dư Noãn Noãn còn chưa kịp đáp lời thì Ngô Mạn Mạn đã sầm mặt lại, lạnh giọng nói:
“Làm gì vậy? Làm gì vậy? Lưu Hiểu Viện, cậu thích làm người tốt thì tự làm, đừng lôi tôi vào! Tôi leo núi lâu như vậy, rất mệt rồi, vừa mới ngồi xuống được một lát, dựa vào đâu mà bắt tôi nhường chỗ?”
Những lời này vừa dứt, trên mặt Lưu Hiểu Viện lập tức lộ vẻ xấu hổ mà ai cũng có thể thấy rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play