Như Ngô Mạn Mạn, mới vừa khai giảng đã để móng tay dài, còn sơn màu đỏ rực. Cả buổi sáng hôm nay Dư Noãn Noãn chưa thấy ai như vậy.
Tuy nhiên, móng tay dài và màu sắc sơn móng tay của Ngô Mạn Mạn không quan trọng với Dư Noãn Noãn.
Điều quan trọng nhất đối với Dư Noãn Noãn là lúc này Ngô Mạn Mạn đang dùng ngón tay chỉ vào cô.
Dư Noãn Noãn lạnh lùng, ánh mắt không hề có chút ấm áp nào, nhìn Ngô Mạn Mạn.
“Cậu đi học bao nhiêu năm, không có giáo viên nào dạy cậu không được dùng ngón tay chỉ vào người khác sao?”
“Hay là cậu không nhớ, hoặc là không có tai, quên mất những điều thầy cô đã dạy, hay là căn bản không nghe?”
Nghe Dư Noãn Noãn nói như vậy, mặt Ngô Mạn Mạn lập tức đỏ bừng, ngón tay đang chỉ co lại, cánh tay cứng đờ giữa không trung, muốn thu lại nhưng cảm thấy xấu hổ nên không dám động đậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT