Vừa nhìn sang, Dư Noãn Noãn liền hơi sững sờ.
Lúc này quả cầu nhỏ màu xanh lục kia đang dùng đôi tay mảnh mai của nó ôm chặt một quả dâu tây đỏ rực, cắn từng miếng một cách say sưa!
Cảnh tượng này, nhìn thế nào cũng khiến người ta cảm thấy có chút kỳ quái.
Một quả cầu màu xanh đang ăn... một quả màu đỏ.
Dư Noãn Noãn lập tức nhớ tới một câu thơ:
“Vốn sinh cùng gốc, cớ chi tàn sát nhau?”
Huống hồ, đây đâu chỉ là "tương tàn", mà là "tự diệt" mất rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play