Có lẽ Uông Ngưng Quân sẽ không bao giờ nghĩ ra câu trả lời cho chuyện này, cũng sẽ không có ai trả lời cô ta.
Uông Ngưng Quân bị người khác giục lên xe, dù đã ngồi yên trên xe rồi, cô ta vẫn không nhịn được mà ngoái nhìn về phía rừng cây.
Bên kia, Dư Noãn Noãn và mấy người khác cũng đã ngồi lên xe.
Khi còn ở trong rừng, bọn họ chỉ có thể ngồi bệt xuống đất, có túi ngủ thì vẫn cứng ngắc, không thoải mái chút nào.
Giờ được ngồi trên xe, cảm giác thật sự dễ chịu hơn rất nhiều.
Dư Noãn Noãn thả lỏng người, tựa vào ghế, hoàn toàn không muốn cử động.
Chiếc xe chở họ thẳng đến sân bay, sau khi xuống xe, họ nhanh chóng lên máy bay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play