Liên tục di chuyển trong rừng suốt hai ngày, trạng thái của phần lớn mọi người đều không còn được như ban đầu.
Dù sao nơi này không phải trong nhà, càng không phải khách sạn hay nhà trọ gì. Thứ duy nhất có thể nghỉ ngơi trong đó chỉ là túi ngủ, mà ngủ trong đó thì chẳng mấy ai ngon giấc.
Dư Cương và Mạnh Hạo vốn còn trẻ, mấy ngày đầu tinh thần vẫn còn rất phấn chấn. Nhưng sau hai ngày sống kiểu này, cả hai người trẻ nhất đoàn bắt đầu trở nên rũ rượi, thiếu sức sống.
Ban đầu Dư Cương và Mạnh Hạo còn tưởng mọi người đều mệt như mình, chắc cũng chẳng khá hơn bao nhiêu. Nhưng rất nhanh, Dư Cương liền phát hiện ra: người xuống sức dường như chỉ có hai người họ, còn những người khác thì vẫn rất ổn.
Dư Noãn Noãn và Cố Mặc hoàn toàn không có dấu hiệu bị ảnh hưởng. Vẫn bình tĩnh, tỉnh táo, thậm chí đi lại còn rất nhẹ nhàng.
Những người đàn ông lực lưỡng mà Thẩm Phóng đưa theo thì vốn đã quen với điều kiện khắc nghiệt như vậy. Suốt năm suốt tháng họ đều bôn ba trong những hoàn cảnh tương tự, hai ngày như thế chẳng thấm vào đâu với họ.
Trước đây Dư Hải là người nông dân, từng chịu khổ, chịu nắng gió, nên không mấy ảnh hưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT