Trông Dư Noãn Noãn có vẻ mệt mỏi và suy yếu, Hứa Thục Hoa nghĩ rằng tốt nhất nên để cô nghỉ ngơi một lát trước khi nói chuyện tiếp.
Bất kỳ chuyện gì đi nữa đều phải đợi đến khi Dư Noãn Noãn hồi phục rồi bàn bạc sau, hoàn toàn không cần vội vàng.
Nhưng Dư Noãn Noãn lại là người nóng tính, chưa đợi Hứa Thục Hoa lên tiếng, cô đã mở miệng trước.
“Bà, chuyện trường học...”
Hứa Thục Hoa nhẹ nhàng vỗ lên tay Dư Noãn Noãn, trấn an:
“Noãn Bảo, cháu yên tâm, bên trường học đã được thông báo rồi. Chủ nhiệm lớp của cháu, ngay khi phát hiện hôm nay cháu không đi học, đã lập tức gọi điện báo tin. Nếu không có cô ấy, có lẽ chúng ta cũng không sớm biết được các cháu đã mất tích! Lần này phải cảm ơn cô giáo của cháu, đợi khi cháu khỏe lại, chúng ta sẽ đến gặp cô ấy để bày tỏ lòng biết ơn.
Sáng nay cô ấy có đến đây, Mạnh Hạo cũng đi theo. Nhưng cô giáo còn nhiều việc ở trường, nên bà không giữ cô ấy lại. Còn Mạnh Hạo, bà cũng bảo thằng bé quay về trường học rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play