Ngày mà tôi chết ở trên bàn phẫu thuật đó, cả nhà đang tổ chức sinh nhật cho chị tôi.
Anh cả không quan tâm nhiều: “Chết rồi sạch sẽ.”
Anh hai chán ghét cau mày: “Chết rồi? Vậy thì cũng lời cho nó quá.”
Anh ba tức giận đập bàn: “Nó cố ý chết vào hôm nay chính là để Tâm Tâm đón sinh nhật không được vui vẻ.”
Bố mẹ ruột của tôi an ủi Tô Tâm: “Con đừng đau lòng, nó chết là đáng đời, là báo ứng.”