Thập niên 50: nhật ký làm ruộng làm giàu của vợ chồng đại lão

chương 27: tết


5 tháng

trướctiếp

Ba mươi tết, cơm tất niên cả nhà Tô Mãn quyết định qua ăn cùng gia đình bác Trương. Tô Mãn nấu sẵn một mâm cơm lớn bảo Chu Bắc Sơn mang qua trước, phần cô ở lại sửa soạn bánh kẹo và rượu mang qua sau.
Năm đứa nhỏ hôm nay cũng không chạy đi chơi. Tất cả được thay quần áo mới tinh. Mấy tháng này vì thức tỉnh dị năng nên Ái Quốc Vệ Quốc lại trắng trở lại, không còn đen như trước nữa, Gia Quốc Kiến Quốc Bảo Quốc nhìn hai anh trở nên trắng thì cũng sợ bản thân đen nên bắt đầu hạn chế chạy ra nắng chơi, kết quả là qua mùa đông cả nhóm trở nên trắng nõn, kết hợp với bộ quần áo màu đỏ, nhìn rất có không khí tết.
Khi Chu Bắc Sơn qua đến, hai bác rất là bất ngờ, nghe nói cả nhà chuẩn bị qua ăn cơm tất niên chung thì hai người vui mừng ra mặt. Nhất là bác Trương, cứ cười mãi, lại thêm Chu Bắc Sơn nói là đã mua cho bác một bình rượu ngon thì thúc giục anh chạy nhanh mang qua, bảo là đã lâu không uống được rượu nên rất là thèm.
Chu Bắc Sơn không còn cách nào khác, đành phải để mâm thức ăn xuống mà chạy về nhà, đúng dịp bọn nhỏ vừa thay quần áo xong, thế là cả nhà bảy người, không phải, là mười người vô cùng vui vẻ đi ra ngoài. Nhớ việc vợ đang mang thai nên Chu Bắc Sơn không cho Tô Mãn xách đồ mà phân công mấy đứa con trai, theo cách người nhà quê nói là con cái lớn nhờ được rồi. Bọn nhỏ cũng rất tích cực chia sẻ với cha chúng.
Trên đường đi năm anh em líu ríu mãi, Chu Bắc Sơn đi bên cạnh Tô Mãn, đề phòng cô vấp phải đá mà té ngã, mặc dù anh biết trường hợp như vậy thì tỉ lệ bằng không, không nói thân thủ của cô rất tốt, chỉ nói đến tinh thần lực của cô rất mạnh thì sẽ không bao giờ có chuyện cô bị ngã, nhưng anh vẫn là nhịn không được phải lo lắng.
Bình thường Chu Bắc Sơn cũng rất chu đáo với cô nên Tô Mãn chưa phát hiện được gì. Anh cũng có ý xấu, không nói rõ mà chờ cô phát hiện. Từ lúc sinh ba anh em Gia Quốc, bọn họ cũng không có tránh thai, một vì cả hai đều thích trẻ con, hai nữa anh và vợ đều tự tin có sinh mười đứa tám đứa thì vẫn nuôi nổi. Bây giờ mong ước thành hiện thực, bên trong bên ngoài đã tám rồi này. Càng nghĩ Chu Bắc Sơn càng cảm thấy đắc ý.
Vừa vào đến cửa nhà thì đã thấy bác Trương đứng đấy chờ đã lâu, gặp người qua tới liền giả bộ ngồi xuống nhìn vu vơ chỗ khác, bác gái ngồi kế bên cười tủm tỉm, Tô Chu hai người cũng không chọc thủng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp