Vào mùa mưa hằng năm, ông trời tất nhiên sẽ không chỉ đổ mưa một ngày.
Mấy ngày sau đó, mưa to kèm tiếng sấm vang ầm khắp nơi, bầu trời sáng sủa cũng bị mây đen che khuất, mặt đất u ám, tối tăm tựa như đêm tối, các nơi trong hành cung đều đốt đèn, mãi tới khi qua giờ ngọ, mây đen tản ra, ánh mặt trời chiếu xuống.
Ban ngày còn đỡ một chút, mặt mũi Lâm Khước chỉ khó ở, ngoài việc khiến các vị đại thần tranh chấp tới nảy lửa cũng phải ỉu xìu khi đối diện với gương mặt lạnh lùng của y ra, thì quá trình thảo luận cũng trở nên thuận lợi không ít.
Tới nửa đêm, mưa to lại lần nữa xuất hiện, Lâm Khước bị tiếng mưa đánh thức, vẻ mặt y chỉ hờ hững, làm người khác không dám tới gần.
Trong đầu y không ngừng hiện lên cảnh tượng mười năm trước, có hình ảnh Lâm gia không một bóng người, có hình ảnh nước mưa tầm tã cũng không thể rửa sạch máu tươi dưới nền đá, còn có hình ảnh nước mưa bao phủ cung điện, cánh cửa uy nghiêm đóng chặt.
Bên tai y là tiếng vọng the thé khi Trịnh Đức Tường đang đọc khẩu dụ của tiên đế, quở trách y bất kính tôn trưởng, trong lúc đó còn xen lẫn cả tiếng nghẹn ngào của Cố Trì khi còn nhỏ, đang hỏi y rằng có phải ông ngoại sẽ giết luôn cả hắn hay không.
Ngay cả trong miệng y cũng bắt đầu hồi tưởng mùi vị của chén thuốc độc kia, dường như y lại uống nó thêm lần nữa, làm ngũ tạng lục phủ đều đau nhói theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT